Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Chương 3449
Chương 3449
Anh ta ghét bỏ liếc mắt nhìn anh trai mình, nói: “Bây giờ mới biết đau lòng sao, biết trước như vậy sao không cẩn thận luôn đi?”
Quan Triều Viễn tức giận trừng mắt nhìn Tân Tấn Tài: “Tâm trạng anh đang không tốt, đừng có mà được nước làm tới!”
Tân Tấn Tài vội xoay người tránh xa Quan Triều Viễn.
Tâm tình anh không tốt? Please, em anh còn vừa mới hoàn thành một cuộc phẫu thuật dài bốn tiếng đây nè!
Vất vả mãi mới được nghỉ ngơi một chút mà lại bị hai vợ chồng nhà anh chiếm thời gian, tâm tình em cũng không tốt đó có được không?
“Chị dâu, bây giờ chị đang mang thai, không giống với lúc bình thường nên nhớ chú ý một chút”
Quan Triều Viễn đứng một bên cau mày: “Không cần dùng thuốc gì sao?”
Tân Tấn Tài tự dưng cảm thấy không nói nên lời: “Anh trai ơi, chị dâu bây giờ đang mang thai, phụ nữ mang thai thì không thể dùng thuốc tùy tiện được. Về nhà anh giúp chị ấy chườm lạnh là được, không có vấn đề gì đâu: Quan Triều Viễn quay đầu nhìn Tô Lam sau đó nửa ngồi xuống cạnh cô: “Có thấy đỡ hơn không?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tô Lam vẫn như trước quyết tâm không để ý đến anh.
Quan Triều Viễn lúc nãy đúng là có phần đáng sợ, lúc ấy anh làm Tô Lam không nhận ra Quan Triều Viễn mọi khi nữa rồi Tuy rằng Nhan Thế Khải nói những lời đó có chút không đúng, nhưng chắc cũng phải có lý do gì đó thì anh ta mới nói vậy.
Vậy mà Quan Triều Viễn vừa nghe xong đã giận dữ, lao vào đánh Nhan Thế Khải đến suýt nữa mẹ anh ta cũng không nhận rai Hon nữa khi mình đến ngăn cản anh ấy còn không nghe, lại còn đẩy mình ra.
Tô Lam đột nhiên cảm thấy oan ức, người đàn ông này tại sao lại ngang ngược như thế chứ? Sao lại độc tài như thế? Hoàn toàn không cho người ta cơ hội giải thích.
Lúc này Quan Triều Viễn đang rất tức giận nhưng khi thấy mắt cá chân của Tô Lam hơi sưng đỏ lên thì vẫn cố kiềm chế không nổi giận lên Thật là tức điên mài Vừa nãy nghe Nhan Thế Khải nói những lời như thế, lại nhìn thấy anh ấy nắm lấy cánh tay của Tô Lam nên tất nhiên là anh đánh mất hết lý trí rồi.
“Chúng ta đi về nhà trước nào”
Giọng nói của Quan Triều Viễn rất dịu dàng, anh nhấc bổng Tô Lam lên và bế cô đi.
Tô Lam không hề vùng vẫy cũng không phản kháng lại mà chỉ cứ thế yên lặng mặc cho anh bế đi, cũng không hề trả lời anh câu nào.
Tân Tấn Tài dõi theo bóng lưng của họ và lắc đầu trong bất lực: “Đúng là một đôi oan gia mà Sau khi về nhà, Lâm Mộc nhìn thấy Tô Lam bị Quan Triều Viễn bế vào trong phòng thì bỗng chốc trở nên gấp gáp.
Bà ấy nhanh chóng chạy lên hỏi: “Ông chủ, bà chủ, làm sao thế?”
Quan Triều Viễn còn chưa mở miệng thì Tô Lam đã trả lời trước: “Tôi không sao đâu, chỉ là vừa nãy không cẩn thận bị trật chân thôi”
Lâm Mộc cúi đầu nhìn thì quả nhiên nhìn thấy phía mắt cá chân của cô hơi sưng đỏ lên.
Bà ấy lo lắng chau mày lại: “Trời đất, sao lại không cẩn thận thế hả! Tôi đi chuẩn bị đồ cho cô đắp chân rồi sẽ nhanh chóng giảm sưng thôi”
Quan Triều Viễn bình thản mở miệng nói: “Không cần đâu, tôi bế cô ấy lên lầu rồi sẽ giúp cô ấy đắp”
“Vâng ông chủ, vậy tôi đi nấu cơm tối trước.”
Quan Triều Viễn trực tiếp bế Tô Lam đi lên phòng ngủ ở phía lầu hai Anh đặt Tô Lam ngồi lên ghế sô pha rồi lại đi lấy khăn lông và nước lạnh ra đắp cho cô Quan Triều Viễn quỳ một chân ở dưới đất và cẩn thận cởi đôi vớ ra giúp cô.