Vĩ Cầm Trong Sương - Chương 1: 1: Học Viện Nghệ Thuật
Thành phố Thạnh Sương…
Học viện nghệ thuật Giang Nam…
– “Xin chúc mừng hoàn thành những màn trình diễn vĩ cầm xuất sắc từ các thí sinh của cuộc thi “Tài năng vĩ cầm lần thứ 25″ được tổ chức tại học viện nghệ thuật Giang Nam.”
Người dẫn chương trình vừa dứt lời hàng loạt tràng pháo tay cũng tiến hô hào vang lên khắp cả khán phòng, ai nấy đều gọi thật lớn tên thí sinh mà mình bình chọn xuất sắc nhất trong ngày hôm nay.
Một lúc sau, trên màn hình chính hiện lên hình ảnh một người con gái với khí chất thanh tao, nhã nhặn đang đắm chìm vào từng giai điệu du dương.
Người dẫn chương trình ánh mắt có chút tiếc nuối liền sau đó dõng dạc tiếp:
– “Người con gái trên màn hình mà tất cả mọi người thấy đó chính là cố diễn viên vô cùng tài năng vừa mất cách đây không lâu, nữ diễn viên Lạc Chi Dao, cô ấy cũng chính là thần đồng chơi vĩ cầm từ lúc lên ba.”
Xoạt….
Tấm rèm lúc này lập tức mở tung.
Hiện ra trước mắt tất cả mọi người là chiếc vĩ cầm vô cùng bóng loáng tựa hồ chưa từng qua tay bất cứ ai.
– “Đây cũng chính là phần thưởng dành cho người thắng cuộc ngày hôm nay.
Chiếc vĩ cầm vốn được lưu giữ tại học viện như một kỉ vật mà cố nữ diễn viên để lại.
Để truyền cảm hứng đến tất cả những sinh viên đang theo học tại đây, người chiến thắng trong cuộc thi hôm nay sẽ trở thành vị chủ nhân tiếp theo của chiếc vĩ cầm này.”
Lúc này, tất cả các thí sinh dự thi vô cùng hồi hộp mà nhắm mắt mong chờ kết quả.
Một lúc sau, tiếng bước chân từ phía cửa vang lên.
Người đàn ông với mái tóc vuốt cao cùng bộ đồ vest màu đen vô cùng chỉnh chu chậm rãi tiến về hàng ghế đầu dành cho những người quyền lực cũng như hội đồng giám khảo.
Ánh mắt anh đượm buồn ngay khi tiếng vĩ cầm được phát lên.
– “Là tiếng đàn của Chi Dao.”
Tất cả mọi người có mặt đều nhắm mắt tận hưởng theo từng giai điệu du dương được phát lên.
Duy chỉ có một người mang nặng nỗi buồn sâu thẳm, một dòng nước mắt khẽ lăn dài khỏi khóe mi của người đàn ông.
– “Trong tay tôi đã có kết quả chung cuộc.
Thí sinh có phần trình diễn xuất sắc nhất hôm nay đó chính là nữ sinh Thẩm Trúc Chỉ, sinh viên học viện khóa 43, lớp tài năng 2 đã trở thành người chiến thắng sở hữu chiếc vĩ cầm này.”
Một tràng pháo tay và tiếng hò reo gọi tên người thắng cuộc Thẩm Trúc Chỉ.
Bản thân cô cũng khá bất ngờ trước kết quả mà không giấu nổi cảm xúc vui mừng trên gương mặt.
Một lúc sau, hàng loạt người từ phía dưới sân khấu đem đến những bó hoa vô cùng xinh đẹp lần lượt tặng cho cô, miệng không ngừng nói lời chúc mừng.
– “Và sau đây, trân trọng kính mời ngài Vu Nhuận Đông, tổng giám đốc tập đoàn giải trí KC cũng chính là công ty quản lí trước đây của cố diễn viên Lạc Chi Dao đa tài của chúng ta sẽ là người trao lại chiếc vĩ cầm cho người thắng cuộc, nữ sinh Thẩm Trúc Chỉ.”
Ngay lập tức, từ hàng ghế đầu tiên ở bên dưới, Vu Nhuận Đông vẻ mặt trang nghiêm dõng dạc bước về phía chính giữa sân khấu.
Anh nhanh chóng đưa tay nhận lấy chiếc vĩ cầm từ phía ban tổ chức liền sau đó đứng đối diện người chiến thắng, vẻ mặt không chút cảm xúc, gỏn gọn nói:
– “Chúc mừng cô.”
Dứt lời, anh trao lại chiếc vĩ cầm cho Thẩm Trúc Chỉ.
Mặc dù là người chiến thắng cuộc thi đường đường chính chính sở hữu món quà giá trị này, thế nhưng khi nhìn sắc mặt không mấy vui vẻ của người trước mặt khiến cô cảm thấy có chút dè chừng Vu Nhuận Đông mà không dám nhìn thẳng vào gương mặt đang tỏ ra không mấy vui vẻ của anh.
Nhưng có một điều cô cảm nhận được rằng ẩn sâu bên trong giọng nói trầm khàn này là một chuỗi những sự việc không mấy vui vẻ xảy ra liên tục.
Ngay khi hoàn thành xong bổn phận của mình, Vu Nhuận Đông không nói không rằng mà lập tức rời khỏi.
Theo sau anh là hai người đàn ông mặc vest đen, một người là trợ lí thân cận, người còn lại là vệ sĩ.
Tất cả ánh mắt ngay lập tức đổ dồn vào bóng lưng cao lớn dần khuất hẳn sau cánh cửa, xôn xao bàn luận:
– “Nghe bảo tổng giám đốc tập đoàn KC khi trước có mối quan hệ khá thân thiết với cố nữ diễn viên của chúng ta.
Bảo sao khi nãy sắc mặt anh ấy không hề vui vẻ khi trao lại kỉ vật còn sót lại từ tay Lạc Chi Dao mà sau đó nhanh chóng rời khỏi.”
NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN.