Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Chương 4242
Chương 4242
Nhưng mà khi cô bé đi được một nửa, thì cô bé giống như nhớ chuyện gì đó, lại chạy về chỗ này: “Anh Tử Việt, anh có muốn đi ăn kem với em không?”
Quan Tử Việt còn chưa kịp mở miệng, thì đã nghe được tiếng Tô Lam nói: “Vi Vi, con đi ăn trước một cái được không? Cô có chuyện muốn nói với anh trai.”
Mộ Nhất Vi rất nghiêm túc nhìn Quan Tử Việt nói: “Được rồi, vậy em sẽ ở phòng bếp bên kia đợi anhl”
Cho đến khi bóng người của Mộ Nhất Vi biến mất ở ngã rx, thì khuôn mặt tươi cười của Tô Lam hơi trầm xuống.
Cô nhíu mày, không vui đi đến trước mặt Quan Tử Việt: “Vừa nãy con nói con cố ý dùng rắn giả để dọa Bảo Anh, làm cho con bé ngã xuống đài phun nước?”
Tô Lam biết, tuy tuổi của Quan Tử Việt còn nhỏ, nhưng từ trước cho đến giờ thằng bé sẽ không nói dối, điểm này rất giống Quan Triều Viễn.
Hai cha con bọn họ đều là người rất có nguyên tắc, nếu như Quan Tử Việt thực sự làm, thì chỉ cần Tô Lam mở miệng hỏi cậu bé nhất định sẽ thừa nhận.
Đúng như vậy, Quan Tử Việt gật đầu: “Vâng.”
“Con không thấy xấu hổ à, mà con nói vậy?”
Tô Lam nhìn thấy thẳng thắn và sự tự tin của Quan Tử Việt, đột nhiên cô không biết quát măng kiểu gì: “Vậy con có thể nói cho mẹ biết, tại sao con lại bắt nạt con bé?”
Tô Lam đã biết Quan Tử Việt chính là một ông cụ non từ lâu.
Mặc dù thằng bé chỉ hơn bốn tuổi, nhưng thẳng bé đã hiểu biết hơn những đứa bạn cùng tuổi rất nhiều, điểm này giống y hệt Tô Duy Hưng anh trai của thằng bé.
Cho dù cô bé Bảo Anh kia đúng là hơi hoạt bát, hơi mạnh mẽ.
Nhưng mà đây không phải là nguyên nhân khiến cho con trai bắt nạt cô bé!
Hơn nữa, bây giờ cô bé vẫn còn đang sốt, đến lúc đó anh trai cô trở về cô lên giải thích với anh trai như thế nào đây?
“Vì sao con không nói câu nào?”
Tô Lam nhìn Quan Tử Việt đang im lặng, trong nháy mắt lông mày của cô nhíu chặt lại.
Bởi vì trong mắt cô, sự im lặng của thăng bé tượng trưng cho việc thằng bé đang âm thầm phản kháng lại.
Tô Lam luôn thả lỏng ít dạy bảo Quan Tử Việt, nguyên nhân cũng là do cô tin tưởng con trai cô là người đúng mực.
Nhưng bây giờ xem ra, chung quy trẻ con vấn là trẻ con.
Cô còn phải dùng nhiều tâm sức để dạy dõ thằng bé, để thằng bé biết chuyện gì lên làm, có một số chuyện gì không thể làm.
“Việt, nếu như con không nói nguyên nhân cho mẹ biết, vậy mẹ sẽ nghĩ là con cô ý muốn bắt nạt con bé!”
Tô Lam kiên nhãn nói.
Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Nhưng Quan Tử Việt vẫn đứng yên tại chö, cậu bé quật cường không chịu mở miệng.
“Được, con đã không nói câu nào, vậy mẹ sẽ coi là con đang âm thâm chấp nhận chuyện này.”
“Mẹ không biết gì nguyên nhân gì mà con bắt nạt con bé, nhưng bây giờ con bé đã bị bênh, con đi theo mẹ xin lỗi con bé.”
Nói xong câu này, Tô Lam duõi †ay về phía Quan Tử Việt.
Nhưng Quan Tử Việt vẫn đang im lặng đột nhiên thu cánh tay của mình lại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé nhìn Tô Lam, vẻ mặt của cậu bé rất không vui.