Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Chương 3549
Chương 3549
“Như vậy là tốt rồi: Sau khi cúp điện thoại chưa được bao lâu, Tô Lam đã nhận được một tin nhắn, là Âu Mỹ Lệ gửi địa chỉ tới.
Cô cất đồ vào trong ba lô, thay một bộ quần áo khác, sau đó đội mũ lưỡi trai rồi đi ra khỏi cửa.
Tô Lam bắt taxi, khoảng tầm hai mươi phút là đã đến nơi.
Điểm đến là một khu dân cư bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn, môi trường xung quanh nhìn qua có vẻ vô cùng quen thuộc.
Tô Lam bước vào trong khu dân cư, cô có thể dễ dàng nhận thấy dòng người đi lại tấp nập xung quanh, vô cùng náo nhiệt.
Tại sao Âu Mỹ Lệ lại chọn một nơi đông người như thế này?
Tô Lam đi theo định vị địa chỉ trong tin nhần, tìm được tòa chung cư cao cấp trong khu dân cư.
Tâng tám, phòng 802.
Sau khi lên đến nơi, Tô Lam bắt đầu gõ cửa. Thế nhưng, cô gõ cửa phòng mấy lần liền mà bên trong không có bất kỳ một phản hồi nào. Tô Lam không chịu từ bỏ, tiếp tục gõ thêm mấy lần nữa, song, vẫn không hề có tiếng đáp lại từ bên trong phòng.
Cô ngẩng đầu kiểm tra lại số phòng, đúng là 802 rồi mà nhỉ.
Rõ ràng Âu Mỹ Lệ đã nói là sẽ có người đợi ở trong để lấy đồ mà, tại sao gọi mãi mà không có ai đáp lại thế?
Tô Lam vừa mới giơ tay lên, định gõ cửa thêm lần nữa, thì đột nhiên, cánh cửa trước mặt mở toang. Ngay sau đó, một bàn tay to lớn thò ra bóp cổ cô, rồi dùng sức kéo mạnh một cái, Tô Lam cứ như vậy bị kéo vào trong phòng.
Rầm!
Cánh cửa sau lưng mạnh mẽ đóng lại, người đàn ông đang đứng trước mặt cô cao gần một mét chín mươi, bên dưới quả đầu rối bời như tổ chim là một khuôn mặt vô cùng điển trai.
Anh ta có một đôi mắt đào hoa quyến rũ, đáng tiếc giờ phút này ánh mắt ấy lại vô cùng dữ tợn, cả người tràn đầy sát khí: “Con mẹ nói Cô lại là phóng viên của cái tờ báo lá cải nào nữa thế hả? Mấy người có thôi bày trò đi hay không? Có tin là tôi chỉ cần dùng một đầu ngón tay là đã có thể bóp chết cô hay không?”
Thật là đáng sợ quá đi…
Tô Lam bị dọa đến mức mặt mày tái mét, theo bản năng đưa tay lên che bụng Cổ của cô bị anh ta siết chặt, cả người bị ép vào mặt tường.
Người đàn ông trước mặt quá ư là bạo lực, khiến cho cô không dám phản kháng, dù chỉ một chút. Tô Lam sợ nếu chống cự, thì ngay lập tức, cô sẽ bị người gã điên trước mặt bóp chết tươi tại chỗ.
“Tôi… Tôi tới đây để giao đồ… Anh là… Cô Âu… Khụ khụ khụ..”
Tô Lam còn chưa nói hết câu, cổ đã bị ghìm chặt, khiến cô không thể nào thở nổi Gương mặt người đàn ông lộ rõ vẻ bất mãn và hung dữ: “Giao đồ? Thật đúng là vớ vẩn! Tôi đây không có hứng thú với cái loại phụ nữ như cô! Còn nữa, cô kiếm cái cớ rõ thật là rác rưởi, cô có biết không?”
Cái gì?
Tô Lam cảm thấy người đàn ông này đang phát điên thật rồi, nếu không thì tại sao những lời mà anh ta nói, cô đều không hiểu một chữ!
“Anh gì ơi… Khu khụ khu… Tôi nghĩ là anh đã hiểu lầm ở đâu rỉ không phải là phóng viên giải trí, tôi chỉ là tới đây gặp bạn mà thôi, trên người cũng không có bất kỳ thiết bị quay chụp nào. Vả lại, chắc hẳn anh cũng chẳng phải là siêu sao tầm cỡ gì, bãng không thì sao tôi lại không nhận ra anh cơ chứ?”
Nghe thấy những lời vừa rồi của Tô Lam, người đàn ông không khỏi nhíu mày, anh †a nheo nheo mắt, bắt đầu nghiêm túc quan sát, đánh giá người phụ nữ đang ở trước mặt mình Một cô gái với dáng người cao gầy, khuôn mặt chỉ bé bằng bàn tay, vô cùng thuần khiết.
Gương mặt cô gái lộ rõ vẻ sợ hãi, thế nhưng ánh mắt lại hết sức bình tĩnh và tỉnh táo.