Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Chương 3464
Chương 3464
Cô ta cứ như vậy mà nhìn Bối Bối, trên mặt đem theo một nụ cười nhàn nhạt: “Tôi không sao cả, Tư Vũ Chiến anh ta sẽ không làm gì với tôi cả đâu. Ngược lại là cô đó hợp đồng ngày hôm nay đoán chừng là không ký kết được rồi, chỉ sợ rãng cô phải đi xin lỗi giúp tôi một chuyến rồi”
Tư Vũ Chiến vô cùng hài lòng với sự thức thời như vậy của Mộ Mẫn Loan, anh ta nở một nụ cười nói: “Mẫn Loan lên xe thôi nào, tôi đã sớm chuẩn bị cho em một nơi ở mới, ở ngay gần nhà của tôi, rất anh toàn, bảo đảm sẽ không ai có thể tìm ra được”
Mộ Mẫn Loan nhẹ nhàng mà nhéo cổ tay của Bối Bối một cái, sau đó xoay người lại, vô cùng tự giác mà bước về phía chiếc xe bảo mẫu màu đen ở phía sau người kia.
Mặc dù trước kia Mộ Mẫn Loan đã dặn dò bản thân cô ta rồi, thế nhưng trong lòng Bối Bối vẫn là cảm thấy hết sức lo lăng không yên.
Bởi vì những chuyện liên quan đến việc ân oán giữa Tư Vũ Chiến cùng với Mộ Mẫn Loan, cô ta dù ít hay nhiều thì vẫn là biết được một chút.
Cái tên Tư Vũ Chiến kia hoàn toàn chính là một tên bị bệnh thần kinh, bề ngoài trông thì có vẻ hào hoa phong nhã, thế nhưng có lúc ngay cả phụ nữ cũng ra tay đánh được!
Bối Bối thật sự rất lo lắng cho Mộ Mẫn Loan rời đi cùng anh ta, liệu cơ thể có bị chịu thương tổn hay không đây.
Thế nhưng hiện tại, cô ta cũng không còn biện pháp nào khác nữa rồi.
Nếu như cô ta cứ nhất định muốn đi theo, chỉ sợ răng sẽ không có người nào biết được.
Mộ Mẫn Loan rốt cuộc là đã đi đâu rồi “Chị Mẫn Loan, vậy thì chị nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé.”
Tư Vũ Chiến lạnh lùng liếc nhìn Bối Bối một cái.
“Đem hủy bỏ toàn bộ các bảng thông báo trong tay của Mộ Mẫn Loan đi, trong vòng một tuần lễ, tôi muốn nhìn thấy tin tức về họp báo tuyên bố em ấy sẽ rút khỏi giới giải trí”
Sắc mặt của Bối Bối thay đổi liên tục, cuối cùng vẫn là đem những lời muốn nói đang nhộn nhạo trong bụng nghẹn trở lại: “Tôi đã biết thưa cậu Tư” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khóe miệng của Tư Vũ Chiến khẽ giật giật, xoay người bước lên xe.
Chiếc xe bảo mẫu màu đen rất nhanh liền khởi động, Mộ Mẫn Loan ngồi ở hàng ghế thứ hai, Tư Vũ Chiến liền ngồi ở bên cạnh cô ta.
Ngày hôm nay Mộ Mẫn Loan đã trang điểm vô cùng nhẹ nhàng, hơn nữa trên người cũng có mùi hương nhàn nhạt.
Cô ta yên lặng ngồi ở đó, cũng không hề nhúc nhích, giống như là một đóa hoa sen ra khỏi bùn lắng mà không hề bị vấy bẩn.
Biểu tình trên gương mặt của cô ta vẫn cứ lãnh đạm như cũ, an tĩnh lại còn hết sức nhu thuận ngồi ở bên cạnh Tư Vũ Chiến.
Tư Vũ Chiến đột nhiên nảy sinh ra một loại ảo giác, hai người bọn họ giống như lại quay trở về khoảng thời gian trước kia rồi.
Kỳ thực mà nói, ngay đến cả bản thân Tư Vũ Chiến cũng không biết được rằng anh ta có phải là thật lòng yêu Mộ Mẫn Loan hay không.
Ngày đó thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, liền bị làm cho kinh diễm.
Vê sau thì hình dung nhung nhớ vạn phần, ngay cả trong giấc mơ, anh ta cũng không biết rằng cùng với Mộ Mẫn Loan đã điên loan đảo phượng không biết bao nhiêu lần.