Tại Võng Du Tôi Trở Thành Dược Sư - Chương 2: 2: Hội Ngộ Kĩ Năng
Hẹ thống liên tiếp nhắc nhở, tầm chừng hái được mười mấy lá cây cuối cùng cũng coi như thành công thu được cây cầm máu.
[Chú mừng người chơi lĩnh ngộ được “Thu thập vật phẩm!
Lưu ý: Thu thập vật phẩm sẽ tự động chỉnh trang cho phù hợp với công cụ của người chơi, tăng xác xuất tỷ lệ thành công ]
[Thu thập: level 1 – tỉ lệ thành công: 10%]
Nhìn tổ hợp tỷ lệ thành công này Nam Tinh xạm mặt lại.
Cũng quá thấp đi.
Nhưng thôi để dần thuần thục chờ khi kĩ năng lên cấp, tỉ lệ thành công cũng sẽ từ từ mà tăng cường.
Bằng không, thu thập một lần đã tiêu hao đi một chút sức lực, 1 điểm sức lực muốn khôi phục phải chờ sau 5 phút.
24 giờ đã trừ đi 288 sức lực, vậy làm sao mà đủ?
[Hệ thống: đây là kĩ năng sinh hoạt mà người chơi nào cũng cần có và phải học.] Theo như trên diễn đàn nói, có rất nhiều kĩ năng mà người chơi tự mình khám phá trong Đạo Cổ — bị trừ đi 288 sinh kực chắc chỉ có mình cậu thôi quá.
[Nhận được vật phẩm “Cỏ cầm máu”: 1/3]
[Kĩ năng: Thông thạo +1
Một chiếc lá không đủ cho nhiệm vụ yêu cầu.
Nam Tinh không thể không tập trung vào thu thập cỏ, sử dụng một lúc đã mất 20 điểm sinh lực mới coi là hoàn thành xong nhiệm vụ NPC giao.
Sau khi quay lại chỗ bé gái kia, có vẻ rất vui vẻ nên nhảy nhót suốt đường đi.
Có vẻ cô bé rất thích bộ dáng của Nam Tinh, chủ động giới thiệu chính mình: Bé con này họ Vạn tên gọi Ny Ny, năm nay sáu tuổi.
Hỏi thì không biết Thập Vạn Đại Sơn chỉ nói là thôn này tên Vạn Gia.
Ngoại trừ vài người từ nới khác tới sinh sống còn lại đa phần dân chúng là họ Vạn.
Vì vậy nhìn thấy cha của Ny Ny, Nam Tinh tựa như thân quen từ lâu, cậu tiến tới thân mật chào hỏi kêu người đàn ông này là “Vạn tiên sinh”.
Vì chưa chơi toàn tức bao giờ, cậu liền lên diễn đàn đọc không ít những bài post.
Mọi người đều nói trò chơi rất chân thực sống động, NPC trí lực rất cao muốn may mắn thì lên mặt dầy một chút cày độ hảo cảm, thân thiện làm quen sẽ không có gì là thiệt cả.
“Vạn tiên sinh” thích ý nằm trên ghế tre không thèm kuếc mắt nhìn cậu, chậm rãi phe phẩy quạt cói: “Về rồi sao?” Hiển nhiên là không hỏi Nam Tinh.
Bé gái gọi một tiếng “Cha” rồi lao vào lòng đối phương làm nũng.
Nam Tinh người bị bỏ lơ trong giá lạnh, không chút xấu hổ chờ hai cha con NPC nói chuyện xong.
May mà Ny Ny vẫn còn nhớ còn có cậu kiền đối với “Vạn tiên sinh” giới thiệu ” Đây là ca ca đã giúp con lấy con diều ạ.”
Vạn tiên sinh bây giờ mới cam lòng bố thí ánh mắt cho cậu, tràn ra một tiếng hừ lớn: “Tam Điểm Ba?”
“Vâng.”
Vạn tiên sinh không nói nhiều, vênh mặt hất hàm sai khiến: “Thấy cậu đã có lòng tốt như vậy.
Đi giúp ta bắt lấy con rắn đi.
Thực sự là NPC kì quái.
Nam Tinh cũng không thèm để ý: Có nhiệm vụ cho mình là tốt lắm rồi.
Tuy cậu không sợ rắn, nhưng có điều…
“Vạn tiên sinh, người cần là loại rắn gì?”
“Ta không phải họ Vạn.”
Ny Ny cướp lời nói: “Cha muội họ Thẩm nhá!”
….!WTF
Thẩm tiên sinh lười biếng vung vung tay, nhưng không trả lời câu hỏi trước đó: ” Nhà cách vách bên cạnh có một người tên Nhị cẩu tử bỗng nổi lên bệnh hủi, mọc khắp người.
Ta đang thiếu một vị thuốc.”
Nam Tinh khẽ đảo mắt, thăm dò hỏi: ” Ý tiên sinh là bắt mấy con rắn Ô sao”.
Thẩm tiên sinh một tay chống dậy, chăm chú đáng giá Nam Tinh, một hồi lâu mới kéo kéo khoé miệng: ” Tiểu tử ngươi biết sao?”
Giọng điệu cao ngạo nửa tiếng đáp một khiến phong cách hội hoạ của Nam Tinh bị bóp méo: ” Biết một chút”.
“Ừm”.
Thẩm tiên sinh chậm rãi mở miệng: “Vậy đi đi.”
[Tinh]
[Nhiệm vụ mới “Bắt rắn Ô Sao cho Thẩm tiên nhân] – Tất nhiên là bấm chấp nhận rồi.
Nam Tinh tiếp nhận xong nghĩ thầm Thẩm tiên nhân là tên của NPC này sao.
Còn không phải là tên thật, đúng không?
“Ca ca~” giọng nói ngọt ngào của Ny Ny chạy vụt tới bên cạnh Nam Tinh, bé gái cầm một con đao nhỏ cùng một cái sọt đưa cho cậu.
[Người chơi thu được vật phẩm (một con dao gỉ sắt – trắng): sát thương +3]
[Thu được vật phẩm (sọt thuốc rách – trắng): chứa được 5 vật phẩm.]
[Chú ý: mỗi loại chỉ có thể chứa 10 vật phẩm cùng loại.]
Nam Tinh không khỏi nở nụ cười: ” Đa tạ Ny Ny, đúng rồi cái này…” Từ đằng sau đưa lại nã cao su về tay cô bé, “Trả lại cho ngươi.”
[Tinh! [Mị lực] +1
…Hả??
Đột nhiên có tiếng nhắc nhở của hệ thống, khiến cậu không sao tưởng tượng nổi.
Mở ra bảng thuộc tính, phía dưới đã nhiều hơn một mục [Mị lực], mặt sau còn ghi chú:
Tăng độ hảo cảm với NPC tới điểm nhất định, sẽ làm tăng giá trị mị lực có thể may mắn gặp các nhiệm vụ ẩn và tăng giá trị đạo cụ hơn.
Người chơi cũng có thể tặng đạo cụ + mị lực cho người khác.
Rất có cảm giác thành tựu.
Xem ra nếu tương lai cày hảo cảm với NPC cũng sẽ được một số kĩ năng bổ ích nào đó.
Vừa cân nhắc Nam Tinh vừa đi đến địa điểm thu thập rắn Ô Sao.
Hầu hết quái ở thôn Vạn gia đều không chủ động công kích đều tên có màu vàng – nhưng lại không dễ tìm, đặt biệt là mấy con rắn, thân hình thì nhỏ, di chuyển lại nhanh, nguỵ trang lại rất khá.
Đi hẳn mấy vòng xung quang rừng cây, chưa thấy gặp nhưng đã dẫm phải vài con ngao sò, bị hệ thống phán định chủ động công kích.
Một con không sao, gặp vài con cấp 2 vây công, thiếu chút nữa bị độc chết.
Nam Tinh vụng về cầm dao đi lung tung vung vẩy.
Vô cùng chật vật, thanh HP gần thấy đáy mới coi như giết sạch được chúng nó.
Mới ngồi điều tức lại, chậm rãi hồi máu, tiện tay nhặt mất xác ngao sò bên cạnh lên.
Con cóc này cũng là dược liệu, Nam Tinh ước lượng tya nữa sẽ đưa lại cho Thẩm tiên nhân, không biết sẽ có phần thưởng gì không nữa.
Cuối cùng hao phí cả một buổi chiều, lục tục thu thập được 8 con cóc, 5 con bọ cánh cứng, 3 con rết…Sau đó gặp con bọ màu xanh cấp 5 thì nhanh chóng bỏ chay.
Cuối cùng mới tìm được một tổ rắn Ô Sao.
Rắn Ô Sao level 1, tuy tốc độ di chuyển nhanh nhưng lực công kích yếu.
Rất thích hợp cho người mới chơi luyện tập, những level dưới cấp 5 được hỗ trợ thăng cấp rất nhanh.
Chờ tới khi Nam Tinh trở lại thôn Vạn gia, kinh nghiệm chỉ còn thiếu 10% nữa là lên level 2.
Tuy vậy nhưng vẫn khiến cậu hưng phấn, chính là trải qua một buổi trưa rèn luyện cũng dần thích ứng lối chơi này.
Còn có mấy con cóc, rết, bọ lá cây “bồi luyện”, thao tác và di chuyển càng nhạy bén hơn.
Với rắn Ô Sao né tránh linh hoạt giúp cậu thao tác tay càng ngày càng chuẩn xác.
“Nhiều quá.
Ta chỉ cần rắn Ô Sao thôi.” Thẩm tiên nhân mặt mày xoi mói, nhìn một đống thi thể to nhỏ, một bộ dáng không hứng thú.
Giống như đối xử với người bình thường, Nam Tinh thái độ ôn hoà, tự nhiên: “Ta nghe Ny Ny nói, Thẩm tiên sinh là thần y lưc đi thu thập rắn có gặp vào con cóc, con rết cùng vài con bọ.
Nghĩ tiên sinh cũng sẽ có lúc dùng đến nên mang về cho ngài.”
Thẩm tiên sinh một tư thái chưa tỉnh ngủ, qua loa cảm tạ: “Như vậy đi, ngươi đã có lòng như vậy.
Từ chối thì lại thiếu tôn trọng.”
Chớp nắt đồ vật trong sọt không còn một con.
Ngoại trừ kinh nghiệm, quả thưởng gì cũng không có.
Quá keo kiệt đi.
Nam Tinh khẽ phàn nàn trong lòng.
“Vậy đi.” Thẩm tiên nhân làm như chuyện đương nhiên liền nói lên yêu cầu: “Hiện tại đã tối, trong nhà không có đồ ăn.
Làm phiền ngươi hỗ trợ mua giúp ta một ít…!Ny Ny thích nhất là đùi gà nướng.”
Nam Tinh thấy lại ra yêu cầu, có chút tiêan thoái lưỡng nan: “Ta tất nhiên là sẽ hỗ trợ tiên sinh chạy đi kiếm, chỉ là…” Cậu ngượng ngùng nói: “Khụ….ta không có dư dả.”
Đạo Cổ theo đuổi sự chân thực, đánh dã quái tất nhiên sẽ không có rớt tiền, vật phẩm, trừ phi gặp phải quái tinh anh.
Các nhiệm vụ thông thường không được nhận nhiều tiền, nếu không may gặp phải NPC bẫy người chơi, keo kiệt có khi còn làm không công.
Topic đầu hot nhất trên diễn đàn đa số đều là dân cày chay ca oán GMM vô lương tâm, bị chèn ép tới mức muốn bán thân lấy tiền.
Thẩm tiên nhân liếc mắt nhìn Nam Tinh một cái, chẹp chẹp miệng: “Giày còn không có, ngươi là dân chạy nạn à!”
Nam Tinh thuận lời đáp: “Nhà ta vốn ở Kinh Châu, gần đấy Xa Châu hai bên đang đánh nhau, vì không có võ lực lên ta mới chạy tới Thập Vạn Đại Sơn này.”
Sau khi xem trailer, bối cảnh Đạo Cổ này là thế giới hỗn loạn với các chế độ quyền lực rất phỗ tạp.
Thẩm tiên nhân không hoài nghi, ném nửa túi tiền: “Thôn phía Tây có nhà bán gà rừng nướng, giúp ta mua hai con.
Còn lại coi như thưởng cho ngươi, ngươi có thể đi mua một bộ trang phục.
Trong thôn có người may trang phục, có thể tự tìm họ.
Coi như vì lợi ích của dân chúng Kinh Châu.”
Bất ngờ ghê! Nam Tinh cầm hà bao nặng trịnh, thiếu chút nữa nhảy dựng lên vì sung sướng.
Tại Đạo Cổ lưu hành ba loại tiền: Tiền đồng, đồng bạc và kim tệ.
1 kim tệ = 100 đồng bạc.
1 đồng bạc = 1 chuỗi xâu tiền đồng = 1000 văn
10 văn tương đương với 1 điểm tín ngoài thực thực, quy ra tiền mặt trong game.
Xâu tiền này tương đương với 50 đồng.
Đương nhiên tiền trong game không thể quy đổi ra tiền thực được.
Nhưng nếu người chơi tích lũy được nhiều tiền, có thể thông qua phòng làm việc chuyển sang điểm tín để mua vật phẩm bên ngoài có sẵn.
Giống như Đạo cổ khó có thể thể mua trực tiếp tiền trong game, nên giao dịch khá là phức tạp.
Với hiện tượng giao dịch tiền trong trò chơi, nhà phát hành cũng coi như nhắm một một mở một mắt, không ủng hộ cũng không phản đối.
Nhưng nếu bị phát hiện sẽ ban nick vĩnh viễn.
Nguyên chủ này cùng một nhóm người dùng chung một acc kiếm tiền bằng giao dịch đen, anh chàng này đã bỏ học từ lâu nhưng không may lại….
Chuyện đi xa quá, trước tiên phải tập trung cày cấp đã.
“Ai, khách quan ngươi tới chậm quá, gà rừng nướng hôm nay bán hết xong rồi.”
Thẩm tiên nhân quả là làm khó, không nói rõ vị trí, quán cũng không có biển hiệu.
Nam Tinh sững sờ ở thôn Tây đi hai vòng mới tìm thấy NPC “Gà Nướng Lưu”.
Cậu không nghĩ sẽ từ bỏ – chủ yếu là tiếc công sức chạy tới chạy lui, nói: “Ta là mua giúp cho Thẩm tiên sinh.”
Nếu thực sự Thẩm tiên sinh kia là thần y, trong thôn chắc cũng có chút uy danh, có lẽ…
Không phụ sự kì vọng của Nam Tinh, lão Lưu bán gà nướng thái độ quay 180°: ” Hoá ra là Thẩm đại phu muốn mua gà sao, ngươi không nói sớm.
Nhưng trong nhà gà hôm nay cũng đã hết, chỉ có thể thay tạm gà rừng.
Mà ta lại không tiện đi được….
Này nhìn người liền biết oai phong bất hàm, có thể hay không giúp ta bắt hai con gà rừng đến đây?”
(Cười vc, oai phong bất phàm trong khi người ta chân nhặt đá ống bơ, quần cộc áo tàn.
)
(Truyện chỉ đăng trên một w.at.t.a.d duy nhất – @tranthicam98)
Lại có nhiệm vụ!
Sau khi Thẩm tiên nhân giao nhiêm vụ mua gà nướng cậu đã lên cấp 2.
Giết gà rừng cấp 2 có ổn không nhỉ? Mà đám gà rừng cũng có vị trí rõ ràng, cũng không phải chạy loạn cả buổi chiều đi tìm giết rắn Ô Sao.
Không tốn nhiêu sức Nam Tinh đã hoàn thành nhiệm vụ.
Cầm hai con gà rừng mang về cho lão Lưu còn được cảm tạ.
tuy kinh nghiệm không nhiều nhưng tới lúc trả tiền lão Lưu sống chết không lấy, mượn danh của Thẩm tiên nhân còn được tặng thêm một lồng bánh bao.
Vừa vặn cậu cũng có chút đói bụng rồi.
Về độ no trong Đạo cổ:
+ Độ thực thấp hơn 50 khiến người chơi uể oải, các trị số cũng sẽ giảm theo;
+ Thấp hơn 20 xuất hiện trạng thái [Đói bụng] lúc này người chơi trong trạng thái vô cùng nguy hiểm, thanh máu giảm nhiền nhưng sẽ chậm, nếu không ăn sẽ chẳng mấy chốc sẽ chết đói, tự out game.
[Thu thập]: 8 cái [bánh bao hấp] (trắng).
Độ thực +20.
Trên tay là bánh bao chay thơm nức, Nam Tinh không nhịn được lấy ra một cái gặm gặm.
Còn chưa tỉ mỉ thưởng thức hệ thống tinh một cái khiến cậu giật mình.
[Chúc mừng người chơi lĩnh ngộ kĩ năng [Nấu nướng].
Phần thưởng [ bánh hoa hồng] + 15 thực.
Kĩ năng lĩnh ngộ [Nấu nướng] đều là tự động mày mò.
Thi triển kĩ năng -2 điểm sức lực.
Người chơi có thể mượn tửu lâu, quán ven đường hoặc chính mình mua một bộ dụng cụ nấu nướng tự chế biến đồ ăn.
Nấu xong sẽ tự động nhảy vào túi trữ vật không cần lo lắng đánh dã ngoại bị đói bụng.
Nghe nói, người nghiên cứu về thế kỷ Lam tinh hệ về văn hoá âm thực Trung hoa có công chức vào phát triển game nên trong trò chơi cũng áp dụng thực tế mở ra chức nghiệp [Đầu bếp].
So với lĩnh hội kĩ năng [Nấu nướng] người có chức nghiệp [Đầu bếp] khi chế biến ra mùi vị món ăn voi cùng đậm đà, khiến thanh thực đầy lại, còn có thể tăng buff.
Nhưng tôi chỉ là “Sát thủ nhà bếp” thôi.
– Xin lỗi tôi chỉ là “Cổ nhân” tới từ thế kỷ 21, khiến bạn thất vọng rồi.
Nếu không, cậu cũng muốn chuyển sang chức nghiệp [Đầu bếp].
Phụ trợ còn khan hiếm như vậy cơ mà – nhưng nếu đem đồ ăn đi bán có kiếm lời được không nhỉ?
Nằm mơ một chút cũng được mà, haha..