Ta Tu Tiên Bằng Kỹ Năng Bị Động - Chương 1: 1: Bạo Thực Bị Động
Edit: WING
***
Nam Cương
Vì khí hậu địa lý nơi này đặc biệt, cho nên toàn bộ Nam Cương đều là rừng rậm độc trùng.
Cộng với không khí nóng ẩm, chướng khí và các điều kiện khác, dẫn đến thưa thớt dân cư.
Tuy nhiên, tất cả mọi thứ đều có hai mặt, mặc dù môi trường ở đây khắc nghiệt, thưa thớt dân cư.
Nhưng một số tài nguyên đặc thù lại vô cùng phong phú, điều này hấp dẫn không ít người tới Nam Cương khai thiên tích địa.
…….!
– Ngày mai chính là ngày chủng cổ?
Lúc này Chu Phụng có chút sững sờ.
Phải biết, hắn chỉ mới xuyên qua thế giới này ba ngày.
Ngắn ngủi ba ngày, hắn mới miễn cưỡng thích ứng với thế giới này.
Đồng thời cũng miễn cưỡng hiểu được thế giới này, đối với rất nhiều thứ hắn đều không rõ ràng lắm.
Bây giờ có thể hiểu được, đây là một thế giới có thể tu hành, đồng thời Chu Phụng cũng ở trong một môn phái tu hành.
Và là đệ tử mới của môn phái này.
Nếu chỉ như vậy thì thực sự tốt.
Nhưng sau điều tra vài ngày này, hắn phát hiện mình trong một giáo phái tà đạo.
Môn phái của hắn tên là Tam Cổ môn, nghe tên hình như là môn phái chuyên nuôi dưỡng cổ.
Nguyên thân của Chu Phụng hình như là ở trại phụ cận bị cưỡng bức bắt lên núi.
Cưỡng ép bắt người nhập môn, cái này nhìn thế nào cũng không giống tác phong chính phái.
Về phần cái gọi là ngày chủng cổ, đơn giản mà nói chính là, ngày mai đệ tử đều phải trồng một con cổ trùng ở trong thân thể.
Chỉ cần trồng cổ trùng, như vậy coi như là chính thức nhập môn.
Trồng một con cổ trùng vào trong cơ thể?
Vẻn vẹn chỉ nghe thấy thôi, toàn thân Chu Phụng dường như đều muốn cự tuyệt.
Một khi cổ trùng được trồng vào cơ thể, phát sinh ra hậu quả gì, bị ảnh hưởng như thế nào.
Chỉ một chút hắn cũng không thể khống chế, cũng không rõ ràng.
– Trốn? Cái này không có khả năng!
Vừa nghĩ đến tương lai của mình, trong đầu Chu Phụng muốn nhất chính là chạy trốn.
Nhưng suy nghĩ một chút, cảm thấy đó là hoàn toàn không thực tế.
Không chỉ có đội tuần tra xung quanh đỉnh núi, mà còn có tất cả các loại chướng khí bảo vệ xung quanh nữa.
Chỉ có một người bình thường như hắn, cho dù may mắn chạy thoát ra ngoài, kết quả cũng không sống nổi.
Hắn căn bản không có tự tin mình có thể sống sót trong một mảnh rừng rậm này.
Cho dù chạy ra ngoài thì có thể làm gì?
Hắn vốn không biết gì về thế giới này hết, chi bằng ở Tam Cổ môn này lăn lộn một chút.
Như vậy, thành thành thật thật làm một đệ tử bình thường của Tam Cổ môn vẫn tương đối có tiền đồ hơn.
Huống chi hắn cũng không phải không có hack.
Chỉ thấy lúc này một bảng kỹ năng hiện lên trước mắt hắn.
Đây là bảng kỹ năng của một trò chơi mà hắn đã chơi trong kiếp trước, và tên của trò chơi được gọi là Bị Động Master.
Nói tóm lại, tất cả các kỹ năng trong trò chơi này đều bị động, ngay cả kỹ năng của kẻ thù cũng bị động.
Chiến đấu chính là xem ai bị động lợi hại hơn, rồi hai người trực tiếp chém nhau.
Hắn cũng không rõ bảng kỹ năng này đi theo mình xuyên qua nơi này xảy ra biến hóa gì.
– A? Đây là thanh tiến trình?? 100%?
Chu Phụng đột nhiên phát hiện, phía dưới bảng kỹ năng này lại có một thanh tiến trình.
Và thanh tiến trình này đã đầy.
– Đang rút ra kỹ năng bị động….!
Sau khi thanh tiến độ đầy, bảng kỹ năng xuất hiện một giao diện rút thăm trúng thưởng.
Sau đó, hắn rút ra một kỹ năng bị động được gọi là Bạo Thực.
Bạo Thực (cấp 1): Bất cứ khi nào ngươi tiêu hóa thức ăn, có thể tiêu hóa thức ăn nhanh hơn và triệt để hơn, đồng thời ngươi cũng sẽ nhanh đói hơn.
Chu Phụng lập tức cảm giác dạ dày của mình bị một luồng khí ấm đặc thù cải tạo.
– Bạo Thực? Kỹ năng bị động này….!
Chu Phụng khẽ nhíu mày.
Kỹ năng này được tính là một kỹ năng hậu kỳ trong trò chơi.
Bởi vì ở giai đoạn đầu bị động này thật sự là quá yếu.
Không thể ngay lập tức tăng cường chiến lực, lợi ích giai đoạn đầu cũng không tính là quá cao.
Ưu điểm duy nhất là có thể ăn nhiều hơn, không sợ tiêu hóa không tốt.
Nghĩ đi nghĩ lại, bụng Chu Phụng bắt đầu kêu lên ùng ục.
Nhưng mà trước mắt hắn chỉ có hai cái bánh bao, bởi vì không có tiến hành trồng cổ, cho nên trước mắt hắn còn chưa phải là đệ tử của Tam Cổ môn.
Vì vậy, chỉ có chút đồ ăn như vậy.
– Nhịn một chút là được rồi!
Chu Phụng cầm lấy bánh bao hơi khô cứng, trong lòng an ủi bản thân.
Nhập gia tùy tục, nếu không thể thay đổi được thực tế này, vậy thì học cách chịu đựng.
Bởi vì đói cực kỳ, hai cái bánh bao chỉ cần mấy ngụm là đã ăn xong.
Vừa mới nuốt xuống, một chút cảm giác no bụng cũng không có, ngược lại cảm giác càng đói bụng.
Hắn thậm chí còn cảm thấy rằng máu trong dạ dày của mình đang chảy nhanh hơn.
Hai cái bánh bao vừa ăn dường như đã tiêu hóa trực tiếp.
– Cái này…!
Kỹ năng bị động đầu tiên đạt được cũng quá rác rưởi đi!
Chu Phụng nhìn thoáng qua bên ngoài, phát hiện còn có người tuần tra, trong nháy mắt buông tha suy nghĩ trong lòng.
Không có cách nào, chỉ có thể chống lại một đêm.
Cứ như vậy, Chu Phụng đói bụng qua đêm.
Trời sáng, toàn bộ đệ tử dự bị Tam Cổ môn giống như Chu Phụng đều tụ tập lại.
Và hắn hòa vào dòng người, trộn lẫn trong đó và bắt đầu quan sát xung quanh.
Đồng thời là quan sát xem có cái gì ăn hay không, đói từ đêm qua đến bây giờ, hắn cảm thấy thành dạ dày của mình đang cháy.
Đã từ giai đoạn rất đói, trở thành trạng thái hơi tê liệt như bây giờ.
Làm cho hắn có chút ngoài ý muốn chính là, những đệ tử dự bị như bọn họ thế nhưng cũng chia làm đủ loại khác nhau.
Ăn mặc rách rưới như Chu Phụng chiếm nhiều nhất, về cơ bản xếp hạng cuối cùng.
Hoặc trực tiếp bị gạt ra ngoài lề.
Sau đó là một số người ăn mặc sạch sẽ hơn, những người có khuôn mặt gọn gàng, đứng ở bậc thang thứ hai.
Cuối cùng là có rất ít người đứng ở phía trước.
Nó giống như tất cả mọi người đang làm theo một số loại quy tắc ngầm.
Ba loại người này phân biệt rõ ràng, có một đường phân chia rất rõ ràng.
– Không đúng!
Nhìn thấy vậy, sự bất an trong lòng Chu Phụng càng thêm nghiêm trọng.
Bởi vì so sánh với mấy người phía trước, đám người cuối cùng này quả thực giống như là gom cho đủ.
Hầu hết mọi người bên cạnh hắn trông giống như một đám lơ tơ mơ.
Không rõ tình hình hiện tại là gì.
Cũng vào thời điểm hắn có chút bất an, hắn thấy một nhóm người ở phía trước bắt đầu nói chuyện.
Vì thế Chu Phụng lập tức đi về phía trước hai bước, nhẹ nhàng dựng thẳng tai.
Mấy người quần áo rách nát bên cạnh, thì hai mắt lộ ra một tia kinh ngạc nhìn Chu Phụng một cái.
Sau đó ngay lập tức cúi đầu, sau đó yên tĩnh đứng tại chỗ chờ đợi.
Có lẽ là không ngờ những người bỏ rơi phía sau lại nghe lén.
Vì vậy, một vài người trại dân đầu tiên thảo luận khá lớn tiếng.
– Ngươi có định chọn Ngũ Độc nhất mạch hay là Thị Huyết nhất mạch!
– Vẫn chưa quyết định!
– Nếu như có thể, ta ngược lại muốn chọn môn chủ nhất mạch!
– Bằng ngươi? Còn muốn chọn môn chủ nhất mạch? Đừng mơ!
– ……!
Từ chủ đề mà những người này đang nói, Chu Phụng đã suy luận một chút đơn giản.
Thì ra Tam Cổ môn này hẳn là có ba phe phái.
Đây là trực tiếp căn cứ vào ba loại cổ trùng chia làm ba phe phái.
Môn chủ nhất mạch nắm giữ cổ trùng là Băng Linh Cổ.
Phía dưới chính là phái trưởng lão do Ngũ Độc Cổ và Thị Huyết Cổ tạo thành.
Chủng cổ hôm nay, chỉ có người của Thị Huyết cổ và Ngũ Độc cổ phái hệ ở đây.
Đơn giản mà nói thì chính là chỉ có hai loại lựa chọn, đó là Ngũ Độc Cổ và Thị Huyết Cổ.
Hắn chỉ có thể lựa chọn trồng một loại cổ trùng trên người mình.
Hóa ra là như vậy, sau khi biết được tin tức này, hắn âm thầm gật đầu..