Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Chương 371
Chương 371
Trước khi tới trung tâm mua sắm, Nhan Nhã Tịnh thật sự cảm thấy không có đồ gì để mua. Nhưng sau khi tới nơi, cô bỗng cảm thấy có rất nhiều đồ muốn mua. Cô chọn đến hoa cả mắt, không biết nên chọn cái nào.
Nhan Nhã Tịnh xoắn xuýt một lúc lâu, cuối cùng cũng chọn được một chiếc cà vạt có đường vân to màu đỏ cho Lưu Thiên Hàn.
Anh thường mặc đồ màu tối, cô cảm thấy anh đeo cà vạt to màu đỏ chắc chắn sẽ rất đẹp, giống chú rể vậy.
Sau khi mua cà vạt xong, cả trái tim của Nhan Nhã Tịnh sáng bừng lên. Nhớ tới sinh nhật của Tô Thu Quỳnh là cuối tuần này, cô cũng định mua một món quà cho cô ấy.
Lúc trước nhà họ Tô còn chưa sa sút, Tô Thu Quỳnh là người cực kỳ yêu túi xách, ngày nào cũng đổi balo, túi hiệu khác nhau. Nhưng bây giờ nhà họ Tô xuống dốc, chỉ một chiếc túi tốt một chút thôi mà Tô Thu Quỳnh cũng không mua nổi.
Nhan Nhã Tịnh sờ vào thẻ ngân hàng trong túi, bây giờ cô cũng được coi là một phú bà rồi. Tất nhiên phải tặng cho Tô Thu Quỳnh chiếc túi cô ấy thích nhất.
Thứ mà Tô Thu Quỳnh thích nhất chính là nhãn hiệu Shadow trực thuộc của Lưu Thị. Shadow mang phong cách cổ xưa, hình thêu phục cổ hay thời thượng bên trên đều khiến người khác yêu thích không nỡ buông tay.
Thời họ còn đi học, thương hiệu Shadow này chỉ có tiếng trong nước, bây giờ thương hiệu túi xách đó đã vượt qua nhiều nhãn hiệu đứng đầu trên trường quốc tế.
Ở cửa hàng bên trong trung tâm mua sắm, kiểu túi rẻ nhất của nhãn hiệu đó cũng phải đến chín con số rồi.
Cho dù bây giờ có một ít tiền tiết kiệm, Nhan Nhã Tịnh vẫn không thích lãng phí. Nhưng mua quà sinh nhật cho người bạn tốt nhất của mình thì có đắt đến đâu đi nữa cũng không tính là lãng phí!
Nhan Nhã Tịnh bước nhanh vào tiệm hàng hiệu đó, vừa bước vào đã thấy Trịnh Kiều và Cao Trúc.
Cô thầm cảm thán một câu oan gia ngõ hẹp. Nhưng cô đâu có làm chuyện gì lén lút không thể gặp người, cũng đâu cần phải vừa gặp phải hai người kia thì lại đi đường vòng.
Hôm nay Trịnh Kiều và Cao Trúc đều mặc đồ đặt may của một thương hiệu hàng đầu quốc tế. Hai mắt của nhân viên cửa hàng chuyên bán những mặt hàng cao cấp thế này lập tức sáng rỡ. Đối xử với hai người mặc trang phục cao quý kia dĩ nhiên là vô cùng nhiệt tình.
Nhan Nhã Tịnh cũng không muốn trò chuyện gì với Trịnh Kiều và Cao Trúc, cô chỉ muốn yên tĩnh chọn một kiểu túi hợp với khí chất của Tô Thu Quỳnh thôi.
Nhưng có lúc, bạn không muốn đếm xỉa ai kia thì đám người kia lại cứ muốn gây chuyện với bạn.
Nhan Nhã Tịnh vừa định cầm cái túi ở trước mặt lên, những lời chế nhạo rõ ràng của Trịnh Kiều chợt lọt vào tai cô.
“Nhan Nhã Tịnh? Tôi có nhìn lầm không thế? Cô mà cũng dám tới đây mua đồ ư?”
Trịnh Kiều vô cùng coi thường Nhan Nhã Tịnh. Cô ta cảm thấy Nhan Nhã Tịnh đã bị Hách Trung Văn vứt bỏ, bây giờ trong tay chắc chắn cũng chẳng có tiền.
Nhất là bộ đồ hôm nay Nhan Nhã Tịnh mặc trên người, giá rẻ đến mức không thể rẻ hơn. Trịnh Kiều càng khẳng định, Nhan Nhã Tịnh hoàn toàn không mua nổi túi trong tiệm này. Cô tới đây, cùng lắm chỉ là ngắm cho đã mắt mà thôi.
Đương nhiên cô ta sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt để sỉ nhục Nhan Nhã Tịnh như vậy!
Nghe giọng của Trịnh Kiều, nhân viên đang phục vụ Trịnh Kiều và Cao Trúc cũng nhìn sang Nhan Nhã Tịnh.
Người nhân viên kia nhìn đồ trên người cô là biết ngay cô không có tiền, trong mắt cô ta chợt tràn ngập vẻ khinh thường.
Cô ta biết túi của Shadow không phải ai cũng mua nổi, không ít chàng trai cô gái trẻ đều thích tới cửa hàng để đeo thử rồi selfie một chút, up lên khoe khoang trên trang cá nhân. Cô ta coi thường nhất là hành vi này. Mà rõ ràng, người phụ nữ trước mặt chính là người chỉ muốn đeo thử chứ không có tiền mua!
Cô nhân viên kia thấy Nhan Nhã Tịnh cầm một chiếc túi liền nguýt mắt khinh thường, vội vàng chạy tới ngăn cản: “Túi ở chỗ chúng tôi đắt lắm, không mua thì đừng tùy tiện sờ mó! Sờ hỏng rồi thì cô không đền nổi đâu!”