Mất Rồi Xin Đừng Tìm - Chương 349: Con Không Đồng Ý!
Nhìn qua cửa kính thủy tinh, cô nhận thấy sự trang trí trong văn phòng đã bị thay đổi.
Lúc này, Vũ Linh Đan chợt nhớ ra rằng từ khi cô đến công trường, văn phòng này đã không còn thuộc về cô từ lâu rồi.
Không còn cách nào khác, Vũ Linh Đan đành phải đợi bên
ngoài văn phòng của Vũ Phong Toàn.
Thư ký là người đầu tiên thấy Vũ Linh Đan, bước chân của cô ấy rõ ràng có hơi dừng lại, có vẻ như cô ấy khá ngạc nhiên khi nhìn thấy Vũ Linh Đan.
Dù sao thì gần đây công trình mới của dự án làng du lịch đang rầm rộ và mối quan hệ giữa Vũ Linh Đan và Vũ Phong Toàn cũng đã lạnh đến cực điểm.
Sự xuất hiện đột ngột của Vũ Linh Đan rõ ràng không phải là một dấu hiệu tốt.
Vũ Linh Đan miễn cưỡng nở nụ cười và nói:
“Cô không cần lo lắng, tôi đến đây vì công việc.”
Nói xong, đối phương mới hơi thả lỏng, gật đầu nói:
“Vậy mời cô ngồi.”
Mãi cho đến chín giờ sáng, Vũ Phong Toàn mới thong dong đến muộn.
Trong ba tiếng đồng hồ ngồi bên ngoài, Vũ Linh Đan đã sắp xếp tất cả các quy trình lại một lượt.
Nếu lần này thật sự không được, cô cũng có thể quay lại công trường làm việc, như vậy sẽ thuận tiện hơn.
Sau khi nghe xong ý tưởng của Vũ Linh Đan, Vũ Phong Toàn không ngăn cản cô mà ông ta gật đầu nói:
“Được rồi, nếu con đã trở lại làm việc thì hãy để mọi người thấy được sự chân thành của nhà họ Vũ chúng ta, những việc còn lại con không cần phải lo lắng”
Vũ Linh Đan gật đầu.
Khi cô đang định rời đi thì bên ngoài Vũ Hải Yến lại vội vã chạy vào, suýt chút nữa đã va vào người Vũ Linh Đan.
Trước tiên Vũ Hải Yến ném cho Vũ Linh Đan một ánh mắt hung ác, sau đó cô ta đi thẳng đến chỗ Vũ Phong Toàn.
Nghe thấy tiếng Vũ Linh Đan mở cửa, đột nhiên Vũ Hải Yến quay đầu lại, lạnh lùng nói: “Vũ Linh Đan, trước hết chị đừng rời đi.”
Vũ Linh Đan sửng sốt trong giây lát, cô mờ mịt quay đầu nhìn lại Vũ Hải Yến.
Vũ Hải Yến khóc thút thít ở trước mặt Vũ Phong Toàn, cô ta chất vấn nói: “Bố, bố không quan tâm đến Phương Lâm Thiên sao?”
“Chuyện của công ty, đương nhiên bố sẽ có quyết định, con chỉ cần làm tốt công việc của mình là được.”
Vũ Phong Toàn có chút bực mình, sắc mặt lạnh lùng lật xem tài liệu trên bàn.
“Nếu bố dám để Phương Lâm Thiên chịu thay thì con nhất định sẽ vạch trần tất cả mọi chuyện!”
Vũ Hải Yến không chịu thua kém, cô ta ác ý nói.
Bầu không khí yên lặng đến đáng sợ, hai cha con đối mặt nhìn nhau, quả thực không ai chịu né tránh.
Rõ ràng, Vũ Hải Yến đã quyết tâm phải cứu Phương Lâm Thiên..