Bồi Thường Hôn Nhân - Chương 1
VĂN ÁN: Hiện đại tình cảm.
Lộ Dao có tình cảm đặc biệt với người hướng dẫn của mình, vì thế bắt đầu theo đuổi không bỏ. Chỉ là cô cho dù làm cái gì, Chu Gia Càng từ đầu đến cuối đều không động tâm. Cuối cùng cô nản lòng thoái chí nói:”Em từ nay về sau…không thích anh, cũng không quấn lấy anh nữa.”
Anh rốt cuộc bắt đầu luống cuống. Cái gì mà chênh lệch tuổi tác, tầm thường, buồn tẻ, tất cả đều là lý do. Anh tìm đến cô nói:’’Em quấn lấy tôi lâu như vậy, tôi đã thích em, mặc kệ hiện tại em có thích tôi hay không thì em vẫn phải gả cho tôi để bồi thường”
Tóm tắt: Đây là một câu chuyện về cô thực tập sinh nhỏ muốn cưa đổ người hướng dẫn của mình, nhưng mà cưa thể nào cũng không đổ. Cuối cùng cô làm thức tỉnh con sói bên trong anh, bị anh mặt dày mặt dạn bắt về làm vợ.
Nam chính lúc đầu ngạo kiều, giả đứng đắn, về sau bị nữ chính gỡ mặt nạ xuống, bắt đầu cường ngạnh phúc hắc.
Phúc hắc ngạo kiều sư phụ vs kiều mềm tiểu đồ đệ.
Truyện này còn có tên là : “Tôi cảm thấy dễ thương sau khi yêu học trò của mình” (cười trộm).
Tag: Đô thị tình duyên, thâm tình và hôn nhân.
Từ khóa tìm kiếm:
Vai chính: Lộ Dao, Chu Gia Càng
Vai phụ:
Khác: Sủng văn, 1v1, song C.
**********************************************
Chương 1: Nhận thực tập sinh
Vào tháng 7, mùa hè ở thành phố A luôn rất nóng. Năm nay cảm giác còn tồi tệ hơn. Mặt trời hung dữ ngoài cửa sổ, nhưng phòng họp thì mát mẻ và thoải mái.
Điều hòa chính từ từ thổi ra gió lạnh, Lục Thừa Duệ nhàn nhàn tựa lưng vào ghế ngồi, thong thả ung dung bưng ly cà phê trên bàn uống một ngụm, lúc sau, khó khăn lắm mới mở miệng: ‘’ Công ty tuyển một loạt thực tập sinh mới, tất cả đều được lựa chọn cẩn thận. Các cậu đều biết chứ? ‘’
Kỷ Ngôn Sâm đang cúi đầu nhắn tin, đầu cũng chưa nâng một chút, hiển nhiên đối việc này không có gì hứng thú, cũng không nghĩ quản.
Chu Gia Càng nhìn ánh mắt Lục Thừa Duệ hướng về phía mình, không chút để ý nói:’’ Loại chuyện này không cần chúng ta quan tâm, phải không? Chúng ta ở đây chỉ để nói điều này à?”
Duệ Đạt trước kia chỉ là công ty có chút danh tiếng trong giới thiết kế, 5 năm trước Lục Thừa Duệ tìm tới Chu Gia Càng và Kỷ Ngôn Sâm , hai người mới chính thức gia nhập Duệ Đạt.
Mấy năm gần đây làm hạng mục càng ngày càng nhiều, danh khí cũng càng lúc càng lớn, ở trong vòng lực ảnh hưởng là số một số hai. Các dự án của công ty không chỉ giới hạn trong các dự án thiết kế, còn mở rộng sang bất động sản, giá trị của Duệ Đạt ngày càng tăng vọt.
Tuân thủ nguyên tắc không để tài năng bị cạn kiệt, Duệ Đạt mỗi cách hai năm liền sẽ chiêu mộ một đám thực tập sinh vào công ty, dùng tinh anh của công ty đào tạo, sau đó phân công đến các cơ sở. Điều này thực sự có lợi, ít nhất tính ổn định nhân viên tương đối cao, hiếm khi có nhân viên từ chức.
Bởi vì điều này, nhiều sinh viên tốt nghiệp là đều muốn vào Duệ Đạt làm việc. Duệ Đạt là một trong những công ty tốt nhất trong ngành. Công ty sẵn sàng đào tạo người mới là đủ để thu hút sinh viên tốt nghiệp với tham vọng và ước mơ.
Tuy nhiên, công việc tuyển dụng thực tập luôn được quản lý bởi bộ phận nhân sự. Các tân binh trong bộ phận thiết kế được tuyển dụng, cuối cùng được các tổ trưởng thiết kế phỏng vấn trước khi được chọn, còn có khảo hạch, những ai thong qua mới được giữ lại.
Sau cuộc họp hôm nay, Lục Thừa Duệ để những người khác đi trước, lưu lại hai người, nguyên bản cho rằng hắn muốn nói chuyện gì quan trọng, không nghĩ anh nói về chuyện thực tập sinh.
Chu Gia Càng không đoán ra chủ ý của anh là gì nhưng ẩn ẩn cảm giác không phải chuyện gì tốt.
‘’Nhưng có thực tập sinh muốn cậu dẫn dắt.’’ Lục Thừa Duệ nhàn nhạt nói.
Quả nhiên!
Chu Gia Càng liếc nhìn Kỷ Ngôn Sâm vẫn đang cúi đầu nhắn tin, nhìn lại thấy Lục Thừa Duệ vẫn đang nhìn mình, anh nhíu mày: ‘’Anh đùa tôi à? Ba năm trước tôi đã không còn hướng dẫn thực tập sinh, hơn nữa tôi là giám đốc thiết kế vẫn phải hướng dẫn thực tập sinh, nói ra không sợ người ta cười chết sao?’’
Chủ yếu là hướng dẫn thực tập sinh rất phiền toái. Tốt nhất là mang họ đi bất cứ nơi nào bạn đi. Bằng cách này, họ mới học nhanh hơn. Nhưng ba năm này Chu Gia Càng độc lai độc vãng đã thành thói quen, giờ muốn anh mang theo một cái đuôi, anh đúng thật là rất không vui.
‘’Trong công ty có rất nhiều nhà thiết kế, tôi không cần hướng dẫn ai cả.’’ Chu Gia Càng bất mãn nói, hướng dẫn thực tập sinh từ trước đến nay là việc của kiến trúc sư, ba năm trước anh đảm nhiệm vị trí giám đốc thiết kế liền không hướng dẫn thực tập sinh.
‘’Đúng vậy, nhưng cậu là giám đốc thiết kế. Cậu phải nhận công việc này.’’ Lục Thừa Duệ nghiêm túc.
Đây là việc anh đáp ứng lão bà tương lai, thế nào cũng muốn nói được thì làm được, rốt cuộc…… Huh! Đêm qua anh nhận được trà bánh, làm sao có thể nói không giữ lời.
‘’Anh để tâm như vậy, đó có phải là tình yêu bé nhỏ của anh không?’’ Chu Gia Càng xấu xa hỏi.
“Lăn!’’ Lục Thừa Duệ ném cho anh một ánh mắt lạnh lùng.
‘’Công ty chúng ta từ trước đến nay không cho đi cửa sau, đây là quy định do anh đặt ra, cho nên anh hiện tại là muốn phá vỡ nó sao?’’ Chu Gia Càng nhàn nhạt nhắc nhở người nào đó, tuyệt đối có vấn đề, người có thể làm cho Lục Thừa Duệ để bụng như vậy, khẳng định không phải người bình thường.
Kỳ thật rất nhiều công ty đều giống nhau, sợ nhân viên cấp cao lợi dụng chức vụ đưa người thân bạn bè vào công ty. Loại hành vi này thường được gọi là cửa sau.
Chu Gia Càng nhớ rất rõ năm đó giám đốc bộ phận tuyển em trai của mình vào công ty. Em trai anh ta không có năng lực, làm công ty mất một đơn hàng lớn. Lúc đó, Lục Thừa Duệ đã ra quy định như vậy.
‘’Tôi nói nhân viên công ty không được phép đi cửa sau. Không nói lão bản. Thế nào, lão bản không thể có ngoại lệ?’’ Lúc Lục Thừa Duệ nói ra những lời này, chính là bộ dạng chúa tể, lười nhác tựa vào ghế, chờ Chu Gia Càng trả lời.
Chu Gia Càng nhìn không được nhất là dạng này của anh, không phải anh ta chỉ hơn anh có 10% cổ phần thôi sao! Anh nhìn về phía Kỷ Ngôn Sâm vẫn luôn nhắn tin chưa nói một lời, nói: “ Kỷ Tam, đem cổ phần của cậu bán cho tôi. Không cần nhiều lắm, 11% là đủ rồi.”
Kỷ Ngôn Sâm là con trai út Kỷ gia, đứng hàng thứ ba, bạn bè thân thiết gọi anh là Kỷ Tam.